Thầy chủ nhiệm dụ học sinh thổi kèn rùi phang rách bướm, trong người cũng hơi mệt, không muốn đi lắm, nhưng đứa em mình ( có quen với em K ) cứ nằng nặc gọi điện kêu mình đi, em K kêu qua đón em, uh thì đón, thân này osin nó quen rồi Đi vòng vòng khoảng hơn 20 phút thì đến nhà em, trên đường đầu óc cứ suy nghĩ lung tung, Lão hiệu trưởng dụ học sinh thổi kèn rùi phang rách bướm cảm xúc xưa đôi lúc ùa về, dù gì cũng đã có thời gian mình và em K rất vui vẻ bên nhau, mình và em, hiểu nhau từ tâm hồn đến thể xác ( các bác tự tưởng tượng nhé ). Đợi em trước ngõ, rút điếu thuốc ra châm, hít 1 hơi sảng khoái thì