Tâm sự cùng góa phụ lẳng lơ phang banh nóc luôn, xõ cái dép lào vào chân tôi bước ra thì thấy cái chị lúc nãy. – Anh Minh đâu rồi em? – Chị vừa cười vừa hỏi. – Ngủ hay gì rồi – tôi đáp cộc lốc… – Ừa vậy thôi, để dịp khác chị qua… – Ừ… Tôi Ừ một tiếng cụt ngũng rồi quay vào trong, không biết tại sao tôi lại có cái thái độ đó nữa, chắc tại trong người hơi bực, chắc là vậy. Bước vào nhà nhìn thì cũng chỉ có im lặng làm bạn với tôi, anh cũng chẳng thèm xuống, Đụng độ góa phụ lẳng lơ chơi tới bến ngay tách cà phê cũng đã nguội. Bước lạch cạch lên phòng anh ngó vào nhìn thì thấy anh đang nằm